Mặc kệ những ý nghĩ vừa mang nặng còn dồn ứ xếp hàng chờ được chui ra. Chúng tôi đi thay quần áo. Thật ra, tôi cảm thấy khó chịu lắm khi thỉnh thoảng lên mạng thấy những kẻ chỉ gặp vài trường hợp tiêu cực đã dám phủ nhận cả một bộ phận con người.
Nên cứ phải từ từ từ từ. Ông anh bảo không khí mờ ảo nhỉ, như sương mù, khó thở hơn bên kia. Đi một mình được đã đành nhưng mấy ai không ăn bám vào bình dân.
Tôi là một kẻ có trái tim nhạy cảm và yếu đuối. - Mi phải biết tìm hứng thú trong trường lớp chứ. Các em nhỏ nếu lỡ đọc thì không nên tự hào vì mình biết ngoáy mũi như tôi.
Nó tỏ ra xảo quyệt bằng cách tạo nên những dữ kiện rất thật, thật đến tận tiếng còi xe ngoài đường, thật đến cả cái mụn sau gáy, thật đến cả cách cư xử của những người quen. Tôi không đòi hỏi gì cả, tôi để tất cả tự do. Vấn đề cốt lõi là tài năng quyết định chất lượng tác phẩm chứ không phải khỏe hay yếu hay cách phục sức hay trạng thái tinh thần bệnh hoạn.
Thuật lại nguyên văn lời anh bác sỹ nọ cho bác. Thế nhưng rồi nó cũng vẫn phải thực hiện nhiệm vụ chứng minh nó tài hơn cái ác. Để những kẻ không hoàn toàn thú tính nhưng chưa đủ nhận thức cũng như tôi (kẻ phải giết chúng khi bị dồn tới chân tường) không bị biến thành những con tốt thí.
Cái trạng thái về chia sẻ rất phức tạp. Bác tôi ngày ngày vẫn bán hàng, vẫn vâng dạ với cả những người mua nhỏ tuổi, vẫn cò kè từng đồng với người đưa hàng. Nhưng từng khúc vỉa hè lại nằm trước mặt những tiệm hàng.
Quá nhiều lí do để sống. Tắm vù cái rồi đèo thằng em vào bác. Biết đâu anh kịp bám rễ trong lòng độc giả trước khi bị phi độc giả nhổ cỏ dễ dàng lúc chẳng ai biết anh là ai mà đã dám khoe tài.
Như đã nói, độc giả rất lười tìm đọc sản phẩm chưa có thương hiệu. Còn bao nhiêu cái để khám phá. Tôi chợt nhớ câu chuyện cô gái muốn gọi đôi khỉ ra xem trong mùa giao phối bằng mấy hạt lạc.
Có thể nói hắn là kẻ không bao giờ có khả năng thấu suốt nhưng cần một lí do thuyết phục hơn. Nhưng khi cả gan đơn độc chống lại xu thế đó thì cũng khó tìm thấy hơi ấm và sự thoải mái trong gia đình. Những bồn hoa cúc vàng rung rinh trước mặt.
Chị cả bị công việc và đời sống làm cho bớt đi phần nhân hậu, chị út có một tinh thần nhân ái dường vững mạnh hơn. Lúc đó, tôi trống rỗng. Mọi người có thể nghĩ tôi bị tai nạn hoặc làm gì dại dột.