Phot69

Phang em lan dâm đãng lồn to

  • #1
  • #2
  • #3
  • Như người đầu bếp thiên tài mất hết khứu giác, vị giác. Bạn lại dựng lên một cảnh ngắn: Bạn bị hút vào chiếc giường trắng không tinh, tay chằng chịt ống iếc dây nhợ. Và bạn lại mặc cảm về sự vô dụng và vô cảm của mình, và lảng tránh.

    Cuối cùng thì nó cũng qua đi yên ổn và bạn còn chưa viết xong. Anh chị họ hơi cúi đầu ăn phía đối diện với bạn, làm khán giả bất đắt dĩ. Mẹ bảo: Chả khiêm tốn tí nào.

    Có thể những suy nghĩ ấy không hiện rõ trong từng chữ của nội tâm. Nhưng anh vẫn muốn trả thù em. Đôi lúc, bạn có một chọn lựa khác.

    Nếu họ chưa đạt đến tầm cao, chả nhẽ cứ bỏ mặc họ mà đi một mình. Muối thì về biển còn nước thì lên mây. Và chỉ có viết với một tấm lòng nhân ái thì anh mới có được tình yêu thương lớn của độc giả.

    Tôi không chấp nhận một cuộc sống nghèo khó với những năng lực mà tôi tin là mình có. Để không bị làm nhục (sự tha thứ và chịu đựng của ta cũng chỉ có giới hạn). Ông chỉ việc viết xong câu chuyện và nghỉ hưu, hưởng lạc.

    Phía sau hai hàng cây là một lùm lau lách um tùm như rừng. Họ cần chấp nhận một sự thật chính đáng và đơn giản: Hãy để bạn sống như chính bạn. Nơi ấy có bác trai, bác gái và bố mẹ tôi.

    Anh ơi, cháu nó hứa với anh gì này… Ồ, được rồi. Nơi mà tôi chưa đến một mình bao giờ. Bởi vì, khi các bậc cha mẹ làm cha làm mẹ họ thường quên mình từng là những bậc con.

    Hơi lo cho bác vì ca này khá nặng. Dù bạn sợ làm đau họ nhưng cuối cùng thì con người vẫn cần nhìn nhận thất bại của mình. Bác gái độ này khá rảnh, hay xem tivi.

    Khi mà đã lớn đầu cả rồi. Đừng làm mọi người buồn lo. Hai lần đại bác bên dưới bắn ngược lên: Khẩn trương lên nào.

    Và vội vã ra sân bóng lúc chiều còn gay gắt nắng. Tôi không có ý định ra đi. Bạn thường nhớ đến một câu trong truyện Muối của rừng của Nguyễn Huy Thiệp mà bạn sẽ tìm cuốn truyện để trích cho chính xác:

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap