Trí nhớ cảu ông thật đáng khâm phục ;ông là 1 trong những nhà hùng biệ tài ba nhất của người Tamil Nadu. Anh chỉ bắt tay vào công việc một cách thầm lặng như thể công việc luôn chờ anh về. Nó phải tự điều chỉnh nhiều lần mới đến được đích cuối cùng .
Mùi hôi trong phòng kinh khủng đến mức bạn khó mà ở lại đó lâu được. Ông thường xuyên phải lội bộ, đón xe buýt, nắm chặt trong tay những tập hồ sơ trị giá 1 bath đựng đầy các mầu đơn bảo hiểm còn trống trong tay và một cây bút bi hai màu giắt trong túi áo. Có một giai đoạn chỉ tí xíu nữa thôi,ông đã phải ở sau song sắt nhà tù.
Một số có thể ít mạo hiểm hơn nhưng cũng chậm hơn những phương tiện vận chuyển khác “Các thương gia câu cá dưới dòng nước đục. Kết quả học tập của tôi không đủ để học tiếp năm sau lấy bằng danh dự.
Người ta khám pha ra rằng: Khi bạn ra ngoài, hãy cố gắng giao thiệp với nhứng người có tư tưởng lạc quan. Những lần gặp khó khăn khiến bạn trở nên mạnh mẽ hơn và không còn đau khổ nữa .
Tình cảm say mê mà ông dành cho Đảng Tamil ,cho sự thịnh vượng của người dân Tamil không có gì sánh được . Trong nửa đầu thập niên 1990, Henry đã khai trương Shoemart Centrepoint, Shoemart Megamall, Shoemart Cebu city và South Mall. Bà sống rất hạnh phúc với 5 người con đáng yêu và người chồng thân thương, người đã một lòng một dạ ủng hộ bà trên mỗi bước đi con đường sự nghiệp.
Từ lúc còn trẻ, tôi đã luông nghĩ đến việc viết sách nhưng không hiểu tại sao tôi không thể viết được một cái gì cho ra hồn. Bạn sẽ không phải là người đầu tiên trên thế giới nếm trải điều đó đâu. Hãy xem xét phát biểu dưới đây của Albert Einstein và bạn sẽ biết tại sao có một giấc mơ hay một ý tưởng mới sau mỗi lần thất bại lại là điều cực kì quan trọng:
Cái mà anh chưa bao giờ có được là sự ấm cúng của gia đình. Vào năm 1967, tôi đang học năm thứ năm ở trường trung học Batu Pahat, Jonor, Malaysia; đây là năm mà tôi cho là “trọng đại” vì năm đó, tôi là nam sinh lớp 5 đầu tiên bị thầy giáo tát trước mặt cả lớp! Khi ấy tôi 17 tuổi. Nó phải trải qua tất cả những lần đánh bóng để "kim cuơng" hiện ra .
Tài năng cũng không; trên đời này chẳng hiếm những người có tài mà không thành công. Ví dụ như hôm nay bạn quyết định đi dự hội thảo trên một hòn đảo tách biệt hoàn toàn, không điện thoại, và mỗi tuần chỉ có một chuyến bay duy nhất rời đảo và một việc gì đó sảy ra cho những đứa con của bạn. Ông nói: “Cũng như việc nấu ăn, dùng đúng nguyên liệu, đúng tỉ lệ sẽ mang lại cho món ăn một hương vị đặc trưng.
Nhiều công ti đa quốc gia ngày nay đang chiêu mộ những nhà kinh doanh đã từng thất bại vì những người này đã học được những bài học thiết thực và trở thành những nhà quản lí kinh doang giỏi từ chính những thất bại của mình. Gia đình ông vô gia cư và phải di chuyển từ chô này đến chỗ khác. Chúng ta sẽ làm gì nếu mình đã kiên trì ,đã đem hết khả năng sẵn có ra mà vẫn thất bại?Nói cách khác,nếu tất cả mọi sự đều thất bại thì sao?Dù rằng phần viết về cách làm thế nào để đương đầu với thất bại đề cập trong chương 14 đã đưa ra nhiều cách để vượt qua thất bại ,tôi cũng xin chia sẻ với bạn khía cạnh rất quan trọng này nếu điểu nói trên xảy ra với chúng ta.
Thậm chí tôi có thể nói rằng những thất bại “vĩ đại” đã thật sự làm nên những con người “vĩ đại”! Có rất ít vĩ nhân chưa từng chịu đựng gian khổ và thất bại trong cuộc đời. Có nhiều người trong thế giới này được người khác sẵn sàng giao cho hàng triệu đồng. Bạn không bao giờ có thể bỏ cuộc”.