Quả là thành công ngoài sự mong đợi. Tôi đứng cạnh quan tài đóng chặt của người bạn thân yêu, cảm nhận rõ giây phút chia ly đau đớn. • Bạn học hỏi được gì từ những người khách thú vị nhất và chán nhất
Cả khán phòng im thin thít, không một lời đáp lại sau câu nói của Shirley. Tôi tự đặt câu hỏi và thảo luận một mình. Thỉnh thoảng trong khi nói bạn có thể rời mắt khỏi người đối diện, nhưng đừng đưa mắt lên không trung một cách lơ đễnh như thể bạn chẳng màng nhìn gì cả.
Trong bữa tiệc sinh nhật lần thứ sáu mươi của tôi (bữa tiệc mà mấy người bạn tôi đã gọi là Kỷ niệm lần thứ năm mươi cái ngày Larry King tròn mười tuổi!), chúng tôi đã cùng nhau ôn lại những tháng ngày thơ ấu dấu yêu ở Brooklyn. Đồng hồ gõ 12 tiếng. Lát sau Sinatra có vẻ như tình cờ bước lại gần bàn của Don.
Lớn lên anh là một ca sĩ rất được công chúng hâm mộ và yêu mến. Rất may cái micro không mất nên tôi vẫn có thể nói vài lời giới thiệu. Người ta đã trao lại cho tôi tấm ảnh duy nhất họ tìm thấy trong người nó.
Ngoài ra, ông đang chỉ đạo những phiên tòa về một dự luật chống độc quyền, đã được tòa án tối cao thừa nhận vào thập niên 1920. Tôi vẫn còn nhớ vào cuối những năm 1960, khi tôi đang phụ trách chương trình trò chuyện trên radio mỗi tối ở đài WIOD. Nếu bàn tay bạn có một vết dơ, khán giả cũng nhìn thấy.
Trong cái không khí hoàn toàn hỗn độn sau bài phát biểu của Stengel, nghị sĩ Kefauver nói lớn: Ông Stengel, tôi không chắc là tôi đặt câu hỏi có rõ ràng hay không Chỉ có năm từ, rõ ràng, rành mạch: Đây là nghề phát thanh! Khi ra phố đừng dại dột mà lẩm bẩm một mình hoài, bạn sẽ bị hiểu lầm đấy!).
Năm 1984, tôi đến Hội nghị của đảng Dân chủ ở San Francisco sau khi Cuomo đã trình bày xong những quan điểm chính của ông. Mẫu chuyện nghe có vẻ buồn cười, nhưng nếu nhìn nhận một cách nghiêm túc thì vấn đề quả đáng lo ngại. Tuy nhiên cũng có những trường hợp, sự thông minh trên mức một người Mỹ bình thường ấy, thay vì giúp ích thì lại làm hại ông!
Ophrah Winfrey, nữ phát ngôn viên truyền hình quen thuộc của đông đảo người Mỹ, đã luôn thể hiện sự chia sẻ sâu sắc của mình với tâm tư tình cảm các vị khách mời trong chương trình của cô. Herb nhấn giọng: Nhưng thầy chỉ kiểm tra với một cuộc điện thoại. Anh được đề nghị hát một trong những ca khúc cổ điển của Irving Berlin, bản Remember?.
Có điều, tất cả chúng tôi đều phải bật cười. Không có âm nhạc, không có giọng nói của phát thanh viên, không có những tiếng bit, chỉ có nó được quyền truyền qua làn sóng. Nhưng nên cẩn thận, nhiều từ mới nghe có vẻ thời thượng lại chẳng có tác dụng thiện cảm nào khi bạn giao tiếp.
Thế cũng đủ chứng tỏ bài diễn văn của Cuomo có hiệu quả như thế nào. Các thầy cô giáo rất quen thuộc với điều này. Tôi chắc chắn rằng người ta sẽ vui vẻ khi nói về nó.